Top 10 bài văn viết về cuốn sách mà em thích hay nhất

5.0  (1 bình chọn)
 2,702

Đã từ lâu, sách đã trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu trong cuộc sống. Sách mở cho chúng ta biết bao điều mới lạ của tri thức, văn hóa, xã hội,... Sách có một vai trò quan trọng trong cuộc sống của con người. Có những lúc thất bại, chán nản, hay mọi chuyện không như mong muốn, ta có thể tìm đến sách để giải tỏa, để biết thêm nhiều thứ hơn chứ không chỉ dậm chân tại nỗi buồn và những khó khăn đang vướng mắc. Biết đâu đọc xong một cuốn sách, tâm tư ta thay đổi và có những suy nghĩ tích cực hơn về cuộc sống về những thứ ta đang làm thì sao?

Dưới đây là top 10 bài văn viết về cuốn sách mà em thích nhất được chúng tôi tổng hợp, hãy cùng tham khảo nhé.

 
1

Đắc nhân tâm - Tác giả Dale Carnegie

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật: Nó giúp tôi phát triển thêm tư duy, học hỏi được nhiều bài học quý báu từ cuộc sống. Sách vở đó là tài sản tinh thần của con người, chính vì vậy, mỗi tác giả đều cố gắng chắt lọc những cái cần thiết và quan trọng nhất mà mình tích lũy được để viết lên những cuốn sách để đời.

Mỗi chúng ta ai ai cũng đều có những sở thích của riêng mình và bản thân tôi cũng vậy, tôi luôn đam mê đọc sách, tôi thích rất nhiều thể loại sách, những cuốn sách để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất có lẽ là cuốn Đắc Nhân Tâm của tác giả Dale Carnegie.

Cuốn sách này mang lại cho tôi rất nhiều nhiều kiến thức hay trong cuộc sống, nó dạy tôi cách làm người, cách đối nhân xử thế và dạy tôi biết cách cư xử đúng mực với mọi người xung quanh. Con người có lẽ ai cũng có những cái yêu thích của riêng mình và tôi nghĩ rằng việc đọc sách mang lại cho tôi rất nhiều những kiến thức bổ ích. Nó giúp tôi phát triển thêm tư duy, học hỏi được nhiều bài học quý báu từ cuộc sống. Sách vở đó là tài sản tinh thần của con người, chính vì vậy, mỗi tác giả đều cố gắng chắt lọc những cái cần thiết và quan trọng nhất mà mình tích lũy được để viết lên những cuốn sách để đời. Tài sản của mỗi con người là khác nhau và bản thân tôi nghĩ rằng tài sản mà tôi có được đó là việc tích lũy vốn tri thức mà ngày ngày tôi đang dần học hỏi và rèn luyện, đó là thứ tài sản quý báu, không phải dùng bằng tiền có thể mua được, tôi phải bỏ thời gian, công sức, tài sản của mình ra để học hỏi và có được nó, chính vì vậy tôi luôn trân trọng và phát huy nó mỗi ngày. Ngày nay xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu và thị hiếu đọc sách của người đọc cũng càng ngày càng giảm dần, chính vì thế sách vở ngày càng mất đi giá trị của nó. Công nghệ ngày càng hiện đại con người dường như quên đi nhiều thứ có giá trị của cuộc sống, họ luôn tích lũy cho mình vốn tri thức từ cuộc sống, nhưng dường như quên đi nhiều thứ, đang ra cần trân trọng và giữ gìn nó mỗi ngày. Chúng ta cần phải biết sống một cách có ý nghĩa, có như vậy khi ngoảnh lại, chúng ta mới không cảm thấy luyến tiếc vì những gì đã xảy ra với chính mình.
Đắc Nhân Tâm có lẽ là cuốn sách mà tôi thấy nó hữu ích nhất, trong những cuốn sách mà tôi đã từng đọc, nó không chỉ làm cho tôi hiểu được nghệ thuật thuyết phục con người, biết cách sống đúng đắn hơn cho cuộc sống này, mà còn cung cấp cho ta vốn tri thức lớn. Tác giả là người hiểu rộng, tài cao, chính vì thế, những câu từ mà ông viết lên cũng luôn giàu giá trị biểu tượng, con người cần phải học hỏi, trân trọng và giữ gìn những tài sản vô giá này, đó là tài sản quý báu mà chúng ta nên học hỏi, giữ gìn và phát huy được giá trị tuyệt vời của nó.Tôi thường có thói quen đọc sách mỗi ngày, và điều đó làm cho tôi cảm thấy hạnh phúc, khi tôi tiếp thu và học hỏi được nhiều bài học có giá trị cho cuộc sống, nó không chỉ giúp tôi phát triển được nhiều hơn nữa những kĩ năng, cũng như tư duy đang bị khiếm khuyết của chính mình. Một cách tư duy đúng đắn có thể giúp tôi rất nhiều điều trong cuộc sống này, chính vì thế, tôi luôn phải cố gắng rèn luyện bản thân mỗi ngày để ngày càng hoàn thiện bản thân mình nhiều hơn nữa.
Sở thích và niềm mơ ước sẽ luôn đi cạnh chúng ta, nó thúc dục ý chí và bản lĩnh của chúng ta mỗi ngày, chính vì vậy, luôn luôn học hỏi, cố gắng rèn luyện bản thân là điều rất cần thiết và nên thực hiện. Chỉ có việc học, đọc và tư duy mới giúp chúng ta hiểu được nhiều điều từ cuộc sống này, mỗi chúng ta phải ý thức được trách nhiệm cũng như giá trị của bản thân, để từ đó làm được những điều có giá trị và ý nghĩa nhất mà cuộc sống của chúng ta đang cần. Mỗi ngày chúng ta đều sống, rèn luyện và đang cố gắng để rèn luyện bản thân mình, điều đó giúp chúng ta rất nhiều trong cuộc sống. Một cuốn sách hay giúp chúng ta rất nhiều điều trong cuộc sống. Nó dạy chúng ta cách làm người, dạy chúng ta lớn lên trong xã hội có nhiều điều khó khăn, cũng như mọi điều vất vả mà cuộc sống này đang đặt ra cho mỗi người. Luôn luôn rèn luyện bản thân mỗi ngày, để từ đó chúng ta hiểu được nhiều điều có giá trị từ cuộc sống này. Luôn học tập, rèn luyện và phát triển bản thân, để chúng ta có thể học hỏi và trở thành một công dân có ích cho xã hội này. Mỗi ngày phải năng học hỏi, phát triển mọi kĩ năng sống, để từ đó nâng cao được mọi kĩ năng cũng như kinh nghiệm của mình.

Chắc hẳn với mỗi chúng ta, Ai ai cũng đều có ước mơ và những thú vui của riêng mình, nhưng đối tôi niềm vui của tôi là được đọc những cuốn sách mà mình thích mỗi ngày. Đặc biệt là " Đắc Nhân Tâm" một cuốn sách hay và vô cùng bổ ích.

Đắc nhân tâm - Tác giả Dale Carnegie
2

Hà Nội 36 phố phường - Tác giả Thạch Lam

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật:  Hà Nội có cái thú vị rất riêng, chẳng thể lẫn vào đâu được, cái thú riêng ấy là gì thì tự những người tới Hà Nội phải tìm thấy nó, mà dấu ấn sâu sắc nhất là khi được nếm thử hương vị của Hà Nội.

Tuổi thơ những đứa trẻ như chúng ta đều được nuôi dưỡng tâm hồn bởi những cuốn sách. Sách là thứ rất lạ kì, khi tôi gọi tên là thấy thiêng liêng lắm. Vì đôi khi trong những cuốn sách như gói gọn cả gia đình tôi, quê hương tôi - Hà Nội, chốn thân thương tôi gửi trọn một thanh xuân thuở còn thơ bé. Và nhà văn Băng Sơn cũng như vậy: “Hà Nội như máu thịt tôi, không thể tách rời ra được nữa..… Hà Nội có cái gì là tôi có cái đấy..…” (trích từ tác phẩm “Hà Nội rong ruối quẩn quanh”).

Chính vì tôi yêu Hà Nội đến như thế nên bất kì thứ gì thuộc về Hà Nội, đối với tôi, chúng đều đáng để tự hào. Từ cách cầm đũa, cầm thìa, đến cách thưởng thức một món ăn, thưởng thức cái đẹp ẩm thực, đều vang lên một nét văn hóa độc đáo của người Hà Thành. Khi nhắc đến những cuốn sách với ý nghĩa tương tự như thế, nào đâu tôi có thể quên được những lời văn nhẹ nhàng, tinh tế bởi một óc quan sát tài tình như Thạch Lam với “Hà Nội băm sáu phố phường”.

Thạch Lam có viết: “Hà Nội có một sức quyến rũ đối với những người ở nơi khác… ở những hang cùng ngõ hẻm của làng xa, hay ở những nương mật thẳm trong rừng núi, ban chiều vẫn có nhiều người ngóng về một phương trời để cố trông thấy cái ánh sáng mờ của Hà Nội chiếu lên nền mây”. Tôi cũng như nhà văn Thạch Lam, sống trong lòng thủ đô Hà Nội, có một sự lưu luyến gì đặc biệt lắm, không kể được bằng lời, sức hút ấy còn thể hiện rõ nét hơn ở những người rời xa Hà Nội. Hà Nội có cái thú vị rất riêng, chẳng thể lẫn vào đâu được, cái thú riêng ấy là gì thì tự những người tới Hà Nội phải tìm thấy nó, mà dấu ấn sâu sắc nhất là khi được nếm thử hương vị của Hà Nội.

Lời văn của Thạch Lam đưa tôi đi tựa như một nhà bộ hành tùy hứng, tản mạn qua những con phố cổ kính rêu phong, đậm chất Hà Nội, đậm chất phương Đông. Nhẹ nhàng xuất hiện trước mắt tôi là vô vàn biển hàng mời gọi. Những chiếc biển hàng xưa chẳng có cầu kì như bây giờ, chỉ đơn giản là tên cửa hàng viết tay điểm thêm vài chữ tiếng Pháp hay tiếng Tàu, vừa để thể hiện rõ sự du nhập mãnh liệt của văn hóa phương Tây vào đất thủ đô, cũng vừa để làm nổi bật lên cái phong phú, đa dạng của vùng đất tụ hội bốn phương này. Nhưng những chiếc biển hàng ấy cũng đâu thể nói lên được sự ngon dở trên từng món ăn. Thưởng thức món ăn của Hà Nội xưa cũ, không phải là chỉ rẽ qua những nhà hàng sang trọng rồi về, mà còn là sự rong ruổi trên từng con phố. Vì chiếc đĩa sứ sang trọng quý phái đâu thể nâng niu, gìn giữ hết những món quà dân dã của Hà Nội. Muốn ăn ngon ở Hà Nội, phải theo bước chân của Thạch Lam đi lê la ngoài phố phường, đâu chỉ vài chục phút, mà phải là hàng giờ, thậm chí thâu đêm suốt sáng. Vì những thứ tinh túy nhất đâu phải dễ dàng tìm ra… Thạch Lam đưa ta rẽ qua những hàng, mà cũng chưa chắc được gọi là hàng, vì đơn giản những của ngon vật lạ ở Hà Nội là ở dưới vai, trên chiếc đòn gánh của mấy anh chị bán hàng rong hết.

Thạch Lam kể: “Mỗi giờ là một thứ quà rong khác nhau, ăn quà cũng là một nghệ thuật, ăn đúng cái giờ ấy và chọn đúng người bán hàng ấy, mới là người sành ăn”. Nhà văn còn chỉ ta cách thưởng thức món ăn, cách nâng niu tận hưởng hương vị của món ăn để có thể cảm nhận được hết cái “Hà Nội” trong đó. Những tiếng rêu rao lẳng lặng vọng vào trong đêm, những tiếng bước chân lê thê đượm sự mỏi mệt, nhưng chính những tiếng rao ấy, phải chăng là những lời ru của ẩm thực mỗi đêm khuya?

Quà Hà Nội, một món quà thần kì mà chỉ cần gọi tên thôi cũng khiến người phương khác thèm muốn. Hà Nội chỉ gói gọn trong đêm, chén trà đặc nóng hôi hổi thổi bừng lên mặt ăn kèm với miếng bánh khảo bột đầy môi. Hay Hà Nội cũng chỉ là bát bún chả, bát phở đậm đà điểm vài cọng rau thơm buổi sớm. Hoặc Hà Nội cũng “thôn quê” lắm, cái ngon của món xôi nếp với hương thơm nồng nàn bởi mỡ hành khiến người ăn phải xuýt xoa nhớ mãi. Hà Nội đơn giản là một thức quà đầy thanh tao của lúa non (hay còn gọi là cốm). Hà Nội chẳng qua cũng chỉ là một thành phố lũ lượt hàng mạc như bao thành phố khác... Hà Nội chỉ vậy thôi mà sao khi nhắc đến, người ta lại dường như cảm nhận được cái sức hút mê hồn của món ăn trên đầu lưỡi? Vì món ăn Hà Nội riêng biệt lắm, hòa trộn giữa cái hương cổ xưa và nét đẹp của thời đại, để sáng tạo ra những món ăn mang mùi vị chẳng đâu có được. Tác giả là một nhà văn mà tại sao có thể biết rõ ngọn ngành về cách làm món ăn, biết được cách tận hưởng chúng? Phải chăng Thạch Lam còn có một tài năng khác? Đầu bếp chăng? Nhưng tất cả là nhờ một tình yêu Hà Nội, khiến nhà văn có một sự rung động mãnh liệt về vị giác, để một khi thưởng thức món ăn thì chẳng tài nào quên được, mà cũng chẳng muốn quên.

“Hà Nội băm sáu phố phường” chứa đựng cái hơi thở cổ kính rêu phong của một Hà Nội đã xa giờ chỉ còn lại là những kỉ niệm trong tâm tưởng mỗi người. Cuốn sách tựa như một chuyến đi mà bất kì ai cũng hằng mong ước để thỏa mãn cái vị giác khi đến đất Kinh Kì. Thạch Lam là một đứa con của thủ đô, có đôi chút tự phụ và khó tính, với những lời nhận xét đầy ngẫu hứng bằng lời văn chưa bao giờ xưa cũ. Nhà văn tôn vinh việc thưởng thức món ăn tựa như đóng vai một người nghệ sĩ, tạo ra một nét đẹp mãi vẹn nguyên trong văn hóa người Hà Thành. Bằng thể văn tùy bút đầy tinh tế, cuốn sách cũng gợi nhắc cho chúng ta rằng trong văn chương từng có một Hà Nội xinh đẹp, hiền hòa và đậm đà hương vị như thế!

 
Hà Nội 36 phố phường - Tác giả Thạch Lam
3

Những kẻ mộng mơ - Elvis Nguyễn

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật: Tuổi trẻ đầy những hoài bão nhưng cũng chất chứa nhiều nỗi đau, những vấp ngã khiến ta cảm nhận rõ vị mặn chát của những tổn thương. Ta cảm nhận được vị cuộc đời : “Chúng ta ngủ vùi tuổi thanh xuân của mình trong một quãng đời. Khi tỉnh giấc chúng ta cố gắng tìm hiểu xem mình là ai. Tại sao mình lại tồn tại ở trên đời?” 

Có thể nói sách là thứ không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người, sách cho ta tri thức, nuôi dạy tâm hồn và trí tuệ của con người. Và chắc hẳn ai cũng có ít nhất một cuốn sách yêu thích của riêng mình và tôi cũng vậy. “Những kẻ mộng mơ” của Elvis Nguyễn là cuốn sách mà tôi trân quý nhất. Trong một đọc các mẩu tin trên mạng, tôi tình cờ đọc được một vài đoạn trích nhỏ của cuốn sách này, tôi đã nhận ra rằng đây là cuốn sách của cuộc đời tôi.

Có thể khẳng định rằng, cuốn sách này sẽ hấp dẫn bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sự thu hút của nó đến từ cách mà tác giả phối màu và trang trí bìa sách. Cuốn sách nhỏ gọn, dài khoảng 17cm, rộng 12cm, tông màu trắng xám rất phù hợp với nội dung của cuốn sách. Mặt bìa bọc bìa bóng sáng, trơn nhẵn. Tác giả thật tinh tế và biết cách chiều lòng bạn đọc khi đính kèm theo cuốn sách những tấm ảnh nhỏ xinh dùng để người đọc viết lại cảm nhận của bản thân.

Hẳn rằng mỗi người chúng ta ai cũng đã có lần cảm thấy rằng mình thật vô dụng, rằng cuộc sống quá nhàm chán khiến ta bất lực, con người ta cảm thấy thật đơn độc, mệt mỏi và đánh mất bản thân mình. Vậy thì đây là cuốn sách dành cho bạn. Cuốn sách giúp ta tìm lại chính mình, dẫn lối mình đến với bình yên và hạnh phúc. Cuốn sách không hẳn là tản văn hay tiểu thuyết mà có lẽ đơn giản chỉ là một cuốn nhật kí, nhật kí của những người đang theo đuổi đam mê, người theo đuổi danh vọng hay kẻ đang tìm kiếm tình yêu hoặc một thứ gì khác. Bởi vậy ta có thể nhìn thấy được bản thân mình ở trong đó. Tuổi trẻ đầy những hoài bão nhưng cũng chất chứa nhiều nỗi đau, những vấp ngã khiến ta cảm nhận rõ vị mặn chát của những tổn thương. Ta cảm nhận được vị cuộc đời : “Chúng ta ngủ vùi tuổi thanh xuân của mình trong một quãng đời. Khi tỉnh giấc chúng ta cố gắng tìm hiểu xem mình là ai. Tại sao mình lại tồn tại ở trên đời?” . Vậy tuổi trẻ có gì? Có lẽ là sự cô đơn, sự yếu đuối cùng cực khi đối mặt với cuộc sống. Với lời văn giản đơn không quá màu mè trau chuốt mang lại cho ta nhiều cảm giác chân thực, đầy những cảm xúc lẫn lộn. Ta như có sự đồng điệu với tác giả, từ đó soi chiếu vào bản thân, tìm sự giải thoát cho những khúc mắc trong quá khứ, mở lòng bao dung cho những điều đã qua để trưởng thành, để bắt đầu một hành trình mới.

Trong những tháng ngày, bản thân mệt mỏi muốn chùn bước, cuốn sách là liều thuốc xoa dịu tâm hồn tôi, làm tôi cảm thấy mình được sẻ chia, thấu hiểu. “Tuổi trẻ chúng ta như một giấc mộng dài không lối thoát. Cho tới ngày chúng ta tỉnh giấc và tìm ra hướng đi cho riêng mình”. Tuổi trẻ của tôi đã có lúc là một trang giấy trắng vì sự lạc lối mất phương hướng nhưng đã có lúc nó cũng là trang giấy úa vàng nhuốm màu vì những giọt mồ hôi và cả nước mắt.

“Có những thứ ở lại. Có những thứ sẽ đi. Một lúc nào đó. Một nơi nào đó. Chúng ta bám víu cảm xúc, sự mất mát. Mà trưởng thành. Quên hết tất cả, hay chấp nhận hiện thực rằng chúng ta đã xa?” Mong ai đó an yên cùng tôi. - Elvis Nguyễn

Những kẻ mộng mơ - Elvis Nguyễn
4

Cảm nhận về cuốn: Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật: Khi mở sách ra, mình thấy thơm phức mùi giấy mới. Từng dòng chữ màu đen in trên nền trang giấy trắng tinh mang đến cho mình bao nhiêu câu chuyện hay và bổ ích. 

Bà ngoại mình là giáo viên dạy Ngữ văn, bà là người rất thích đọc và sưu tầm nhiều loại sách. Chính bà là người đã truyền cảm hứng đọc sách cho mình ngay từ khi mình bắt đầu biết đọc. Bà có tặng mình một cuốn sách vừa đẹp vừa hay. Mình sẽ tả lại nó cho mọi người cùng nghe.

Cuốn sách bà tặng mình khá dày, có hơn hai trăm trang sách. Kích thước của nó bằng với các loại sách thông thường, khoảng 24 x 17cm. Được in với chất liệu giấy rất đẹp. Cầm quyển sách rất chắc chắn. Bìa trước và sau của của cuốn sách được làm bằng loại giấy dày và cứng, mặt trên nhẵn bóng có lẽ vì được in cùng với một lớp ni-lông mỏng. Ở bìa trước của cuốn sách mình thấy nó được trang trí rất đẹp và bắt mắt. Ở bốn góc là đường nét hoa văn tinh tế giống như những đám mây đang bồng bềnh trôi trên bầu trời.

Phía gần trên cùng là dòng chữ ghi tên cuốn sách được in đậm bằng mực màu đen: KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM. Chính giữa bìa sách là một bức tranh rất sinh động với những cô tiên xinh đẹp đang bay lượn giữa bầu trời, có cô cầm đàn đang ca hát, có cô lại cầm giỏ với những loài hoa thơm cỏ lạ… Bên cạnh các cô là những đám mây trắng vờn nhẹ xung quanh.

Bên dưới bầu trời các cô tiên đang bay lượn là hình ảnh một làng quê yên bình với những con đường làng trải đầy rơm rạ vàng óng. Một vài người dân đang gặt lúa trên cánh đồng. Phía xa xa, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ. Ở dưới cùng là hàng chữ in nhỏ, màu đen NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC.

Khi mở sách ra, mình thấy thơm phức mùi giấy mới. Từng dòng chữ màu đen in trên nền trang giấy trắng tinh mang đến cho mình bao nhiêu câu chuyện hay và bổ ích. Nào là chuyện chàng Sọ Dừa thông minh, tài giỏi, chuyện nàng Ba tảo tần, hiền dịu, chuyện cô Tấm chịu thương chịu khó, chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm thật thà và tên Lí Thông gian ác cuối cùng cũng bị trừng trị. Mỗi câu chuyện đều đã mang lại cho mình những bài học hay, ý nghĩa. Rằng ở hiền thì lại gặp hiền và kẻ làm điều ác nhất định sẽ gặp báo ứng. Có lẽ, khi bà tặng cho mình cuốn sách này, bà muốn nhắc nhở mình phải luôn học hỏi và làm theo những điều tốt lành, phải tránh xa và biết phê phán cái ác. Ở gáy sách còn gắn một dải ruy băng bằng lụa, màu đỏ để có thể dễ dàng đánh số trang khi mình đang đọc dở.

Mình yêu bà ngoại và vô cùng thích quyển sách mà bà tặng. Mình đã đọc nó nhiều lần tới nỗi có thể thuộc lòng những câu chuyện trong đó nhưng mình chưa bao giờ chán. Mỗi lúc có thời gian, mình lại kể những câu chuyện hấp dẫn ấy cho em gái nhỏ của mình nghe. Em tuy còn bé nhưng rất chăm chú nghe mình kể chuyện nên mình đã rất vui.

 
Cảm nhận về cuốn: Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam
5

Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu - Rosie Nguyễn

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật: Chính Rosie Nguyễn đã tâm sự về quãng thời gian còn là học sinh của mình, cô cho rằng hệ thống giáo dục hiện đang có vấn đề và rất dễ khiến cho học sinh học tập với những điểm số ảo và không có giá trị thực tiễn cao.

Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu? Bạn có thể tự trả lời được câu hỏi này không nhỉ? Tuổi trẻ được xem là lứa tuổi đẹp nhất của một đời người, thế nhưng có bao giờ khi tuổi xuân qua đi, bạn lại cảm thấy tiếc nuối vì những gì mà mình chưa làm được không? Với những lời tâm sự bình dị và gần gũi, cuốn sách "Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu" của tác giả Rosie Nguyễn đã giúp tôi cảm nhận rõ nét nhất về tâm lý của những người trẻ trong xã hội ngày nay và cho tôi cái nhìn sâu sắc về tuổi trẻ, trâm trọng tuổi trẻ của mỗi người.

Cuốn sách lại chính là những dòng tự sự của tác giả về chính bản thân mình, khi tuổi trẻ đã qua đi, cô đã có dịp để nhìn nhận lại bản thân và từ đó đưa ra những lời khuyên chân tình nhất của mình dành cho các bạn trẻ - những cô cậu vừa mới 18 tuổi chập chững bước vào đời.

Ở phần 1 cuốn sách sẽ là chủ đề “Tôi đã học như thế nào”. Trong phần này, tác giả sẽ tập trung đưa ra những phương pháp học tập tốt nhất dành cho các bạn trẻ còn đang ngồi trên ghế nhà trường, có thể kể đến như việc các bạn nên thường xuyên đọc sách. Sách chính là nguồn kiến thức vô tận mà các bạn có thể dễ dàng tiếp cận nhất. 

Do đó bạn hãy dành nhiều thời gian để đọc sách thay vì làm những điều vô bổ như chơi game hay xem phim giết thời gian. Chính Rosie Nguyễn đã tâm sự về quãng thời gian còn là học sinh của mình, cô cho rằng hệ thống giáo dục hiện đang có vấn đề và rất dễ khiến cho học sinh học tập với những điểm số ảo và không có giá trị thực tiễn cao.Qua đó, tác giả muốn nói lên thông điệp: ”Mục tiêu lớn nhất của đời người là sống đúng với tiềm năng của bản thân” để kết thúc phần 1 của cuốn sách.

Phần 2 với chủ đề “Học đi đôi với hành”, tác giả đã chia sẻ rất nhiều những câu chuyện trong việc thôi thúc tiềm năng của bản thân để biết rõ bản thân đang đam mê và muốn theo đuổi điều gì, đây là phần dành cho những bạn trẻ sắp ra trường và đang tìm cho mình một hướng đi đúng đắn cho mình.

Bằng những câu chuyện thực tế và gần gũi, độc giả sẽ cảm nhận rõ nét hơn về cách tạo dựng đam mê và thói quen như chính tác giả đã nói rằng “Nếu bạn muốn có một kết quả khác, hãy thử hành động khác đi.”

Phần 3 của cuốn sách tiếp tục là chủ đề  “Đi là một cách tự học”. Học với những kiến thức lý thuyết khô khan là chưa đủ, các bạn trẻ cũng nên tự làm mới bản thân bằng cách hãy đi du lịch bụi để trải nghiệm và học hỏi thêm những điều mới mẻ mà chỉ có cuộc sống mới đem lại được. 

Phần 4 với chủ đề: ” Lấp lánh trước khi tỏa sáng”, sẽ là phần để các bạn trẻ sống và theo đuổi đam mê của mình để dần tạo nên sự trưởng thành cho bản thân. Rosie Nguyễn đã không quên đưa ra những lời khuyên, các bài học động viên và lời cổ vũ cho những bạn trẻ của xã hội hiện đại hãy luôn sống và cháy hết mình với đam mê của mình.

Phần 5 cũng là phần cuối cùng của cuốn sách với chủ đề “Quà tặng kèm”, phần cuối này bao gồm những lời khuyên hữu ích và chân thành của Rosie muốn dành cho những độc giả trẻ của mình, giúp các bạn có thể giải quyết được những vấn đề và khủng hoảng mà một người trẻ thường hay gặp phải. 

Cuốn sách này sẽ không phù hợp cho những bạn trẻ sống bất cần đời, “sống hôm nay không cần quan tâm ngày mai ra sao”, hoặc ngay cả những bạn đã có sẵn cho mình một định hướng và kế hoạch cụ thể trong tương lai. 

Bởi lẽ khi bạn đã có cho mình một định hướng rõ ràng trong tương lai thì hãy theo đuổi và thực hiện mục tiêu đó đến cùng, việc đọc cuốn sách này sẽ chỉ khiến bạn phân tâm và dễ lung lay với các dự định của mình mà thôi. Khi đã đạt được mục tiêu của cuộc đời mình, thì chính bạn đã là tác giả của cuốn sách Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu của bản thân mình rồi.

Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu - Rosie Nguyễn
6

Đời ngắn đừng ngủ dài - Robin Sharma

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật: Cách viết của tác giả tuy không cầu kỳ hay chau chuốt về mặt ngôn từ, nhưng khi đọc vẫn giúp cho người đọc cảm giác rất sâu sắc và thấm thía, mà không hề tạo ra sự hoa mỹ, màu mè hay cảm giác nhàm chán khi đọc.

Trong cuộc sống bộn bề ngày nay, đôi khi chúng ta cũng nên dành thời gian để nghỉ ngơi và sống chậm lại, thay vì cứ cố gắng hết sức dù cho bản thân mình đã và đang rất mệt mỏi. Thay vì chúng ta đang tự chất vấn chính bản thân mình, tại sao chúng ta không tự mở lối đi riêng cho mình bằng cách tự tìm tòi, khám phá bản thân đang thật sự cần gì và muốn gì. Khi đọc cuốn sách "Đời ngắn đừng ngủ dài", bạn sẽ tự nhận thêm cho bản thân rất nhiều bài học quý giá.

Đôi khi sẽ cảm thấy bế tắc khi gặp một vấn đề nào đó, những lúc như vậy, ta chợt nhận ra, những sự cố gắng, những mục tiêu mơ ước của mình đang trôi về đâu, có còn ý nghĩa gì nữa hay không và liệu chúng ta có đang thực hiện đúng hướng? Mọi lựa chọn đều giá trị. Mọi bước đi đều quan trọng. Cuộc sống vẫn diễn ra theo cách của nó, không phải theo cách của ta. Hãy kiên nhẫn. Tin tưởng. Hãy giống như người thợ cắt đá, đều đặn từng nhịp, ngày qua ngày. Cuối cùng, một nhát cắt duy nhất sẽ phá vỡ tảng đá và lộ ra viên kim cương. Người tràn đầy nhiệt huyết và tận tâm với việc mình làm không bao giờ bị chối bỏ. Sự thật là thế.

Tác giả đã dành một lời khuyên chân thành đến chúng ta rằng, đừng nên đặt quá nhiều kỳ vọng lớn lao lên chính bản thân mình hay một người nào đó, bởi chúng ta sẽ dễ tạo ra nhiều áp lực nặng nề và cố gắng trong sự bế tắc, chán nản, để rồi lại nhận lại cho mình một nỗi thất vọng ê chề. Đời ngắn đừng ngủ dài, thế nên, bạn và tôi, tất cả chúng ta nên sống với chính bản thân mình, đừng để những đánh giá, nhận xét của người khác mà làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng của mỗi chúng ta.

Hãy nhìn nhận thực tế cách sống của người Việt Nam chúng ta, có lẽ ai trong mỗi chúng ta khi đi làm hay tham gia bất cứ những công việc gì cũng đều bắt gặp những tình trạng như lề mề, giờ cao su, kéo dài thời giờ, vừa làm việc vừa ngồi chơi… mà có thể chính bạn đã từng mắc phải những việc làm này. Cách viết của tác giả tuy không cầu kỳ hay chau chuốt về mặt ngôn từ, nhưng khi đọc vẫn giúp cho người đọc cảm giác rất sâu sắc và thấm thía, mà không hề tạo ra sự hoa mỹ, màu mè hay cảm giác nhàm chán khi đọc.

Trong cuốn sách Đời ngắn đừng ngủ dài này, tôi rất tâm đắc với câu nói của tác giả rằng: “Mọi lựa chọn đều giá trị. Mọi bước đi đều quan trọng. Cuộc sống vẫn diễn ra theo cách của nó, không phải theo cách của ta. Hãy kiên nhẫn. Tin tưởng. Hãy giống như người thợ cắt đá, đều đặn từng nhịp, ngày qua ngày. Cuối cùng, một nhát cắt duy nhất sẽ phá vỡ tảng đá và lộ ra viên kim cương. Người tràn đầy nhiệt huyết và tận tâm với việc mình làm không bao giờ bị chối bỏ. Sự thật là thế.

Hãy nhìn nhận thực tế cách sống của người Việt Nam chúng ta, có lẽ ai trong mỗi chúng ta khi đi làm hay tham gia bất cứ những công việc gì cũng đều bắt gặp những tình trạng như lề mề, giờ cao su, kéo dài thời 

Trong mỗi con người, ai mà chẳng có mong muốn sau này sẽ trở nên thành công, nhưng với thói quen “ngủ dài” này, bạn coi như đã an phận với cuộc sống của một người bình thường thôi sao? Chỉ đến khi tôi đọc cuốn sách này, tôi mới nhận ra rằng, không nhất thiết là chúng ta phải thành công, nhưng có một điều tôi phải ghi nhớ đó là hãy cứ sống hết mình, sống tốt đẹp từng ngày để không phải trở thành một kẻ bình thường và vô vị trong cuộc sống này, như thế đã là thành công đối với tôi rồi!

Đúng với tiêu đề của cuốn sách - Đời ngắn đừng ngủ dài, chúng ta hãy sống và làm việc theo bản thân mình mong muốn, hãy sống vì bản thân và sống sao cho cuộc sống trở nên có ý nghĩa và tốt đẹp, để sau này nếu chúng ta có nhắm mắt xuông tay, chúng ta cũng không cảm thấy hối tiếc vì đã để lại cho đời những điều tốt đẹp.

Đời ngắn đừng ngủ dài - Robin Sharma
7

Mãi mãi tuổi hai mươi - Nguyễn Văn Thạc

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật:  Và rồi, người trai Hà Nội ấy đã vĩnh viễn nằm xuống mảnh đất Quảng Trị hơn 40 năm về trước. Hôm nay, sau hơn 40 năm ngày chiến tranh khép lại, bạn đang có trên tay mình cuốn sổ nhật ký quân ngũ anh ghi trong quãng thời gian huấn luyện tân binh.

Trên tay tôi đang cầm là cuốn sách mà nếu như ai đã một lần đọc thì chắc sẽ không thể nào quên được. Bởi lẽ giữa cái bình thường giản đơn về hình thức và cả nội dung, cuốn nhật kí chép vội của một người lính trong chiến tranh lại ánh lên ánh hào quang từ một trái tim, một tâm hồn, một cuộc đời người con trai Hà Nội trong chiến tranh. Đó chính là tác phẩm: “Mãi mãi tuổi hai mươi”.

Nhân vật mà người đọc gặp lại trên trang sách này là một người con trai Hà Nội. Khi anh bước chân vào ngưỡng cửa đại học cũng là lúc cuộc chiến tranh ở Việt Nam đang thời kì căng thẳng và ác liệt nhất. Ngày ấy, anh là sinh viên xuất sắc của khoa toán – cơ đại học Tổng hợp Hà Nội. Anh có thể được chọn một con đường khác vào đời. Nhưng anh và cả thế hệ anh, năm tháng ấy đã cởi áo sinh viên khoác lên mình áo lính khi tổ quốc lâm nguy.

Và rồi, người trai Hà Nội ấy đã vĩnh viễn nằm xuống mảnh đất Quảng Trị hơn 40 năm về trước. Hôm nay, sau hơn 40 năm ngày chiến tranh khép lại, bạn đang có trên tay mình cuốn sổ nhật ký quân ngũ anh ghi trong quãng thời gian huấn luyện tân binh. Anh trải lòng mình chân thật qua những cảm nhận hồn nhiên, tinh tế, những rung động trước những vùng đất anh qua, những con người anh gặp, của một hồn thơ đang khao khát bộc lộ, một tình yêu khao khát tỏ bày, một đầu óc khao khát nhận thức. Cuốn sổ anh gọi là “Chuyện đời”, anh ghi cho mình và chỉ cho mình thôi nhưng giờ đây người đọc xem nó như một sáng tác văn học tuyệt vời. Nét chữ được ghi bằng bút mực trên đường hành quân vẫn còn nguyên và mãi còn niềm tin hi vọng vào ngày mai.

Có một tình yêu của một lứa đôi Hà Nội nơi cuốn sách bạn đang đọc. Một tình yêu lý tưởng tiêu biểu của một thanh thời chiến tranh ấy. Chàng trai ra trận, cô gái đi học xa, tình yêu vượt thời gian và không gian chín lên trong tình cảm nhớ thương mong ngóng đợi chờ hi vọng của hai người đang yêu. Chị đã hỏi anh câu hỏi bao lứa đôi thời chiến đã hỏi và tìm cách định nghĩa cho mình, cho người mình yêu “hạnh phúc là gì?” khi hai người còn là học sinh. Và khi vào lính anh đã viết thư cho chị hẹn ngày 30 - 4 - 1975 anh về gặp chị và sẽ trả lời. Bạn có ngạc nhiên không khi thấy một sự trùng hợp kì diệu đến thế!

Lời hẹn hò như tiên tri ấy của Nguyễn Văn Thạc đã ngân một nốt trầm lắng trong lòng người con gái anh yêu, trong lòng những người cùng thế hệ, và đọng lại đến hôm nay. Ngày 30 - 4 – 1975 đã qua nhưng Nguyễn Văn Thạc không về, bao nhiêu người nữa như anh không về. Câu hỏi hạnh phúc vẫn đi tìm câu trả lời ở phía trước...

Cuốn sổ ghi chép này dừng lại tại ngã ba Đồng Lộc ngày 3 - 6 – 1972 khi anh chuẩn bị vào chiến trường. Những dòng cuối cùng anh viết dường như gấp gáp: “Kính chào hậu phương. Chào gia đình và người tôi yêu. Đêm nay tôi đi. Nhất định có ngày trở về thủ đô yêu quý của lòng tôi”. Hơn một tháng sau, anh đã hi sinh khi tuổi chớm hai mươi. Cũng như bao người lính khác, anh bình thản vào trận, bình thản biết mình có thể ngã xuống. Và cái anh để lại cho đời, khi sự sống đã hiến dâng cho đất nước, là cuốn sổ ghi chép này và những bức thư gửi cho gia đình và người con gái anh yêu. Người con trai Hà Nội đang trò chuyện với bạn về mình, về thế hệ mình trên những trang nhật ký có một cái tên bình dị: Nguyễn Văn Thạc. Anh viết về cuộc sống của mình khi đang là anh lính binh nhì.

Cái hay cái đẹp của “Mãi mãi tuổi 20” là những dòng nhật kí quý giá của người lính hy sinh cả tuổi xuân của mình cho đất nước bình yên. Những dòng nhật kí ấy mãi còn trong mỗi chúng ta, nhắc nhở thế hệ trẻ phải sống xứng đáng với niềm tự hào dân tộc,  xứng đáng là người con của dân tộc Việt Nam anh hùng. Và trước khi để bạn đọc ngẫm vào trang viết cuộc đời anh, tôi xin dẫn lại những dòng anh gửi gắm lại cho bạn, cho tôi, cho tất cả những ai đang được sống hôm nay: “Ừ, nếu như tôi không trở lại – Ai sẽ thay tôi viết tiếp những dòng sau này? Tôi chỉ ao ước rằng ngày mai, những trang giấy còn lại đằng sau sẽ toàn là những dòng vui vẻ và đông đúc. Đừng để trống trải và bí ẩn như những trang giấy này”.

Mãi mãi tuổi hai mươi - Nguyễn Văn Thạc
8

Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật: Tôi cũng không còn nhớ nữa, lần cuối tôi khóc vì cuốn sách này là khi nào? Lần đầu tiên tôi biết đến nó là năm tôi 13 tuổi, cái tuổi của sự ngây ngô, trong sáng, vô lo, vô nghĩ, mọi hỉ nộ ái ố đều bất giác không giữ trong lòng mà bật ra thành tiếng. Vậy mà, cuốn sách ấy đã làm thay đổi nhận thức của tôi cho tới ngày hôm nay.

 "… Có một viên ngọc quý thời gian dành riêng để ban tặng con người, đó là Tuổi thơ. Viên ngọc màu nhiệm, trong sáng nhưng quá mong manh, không thể tìm thấy lần thứ hai trong đời. Và có một thế hệ người Việt chưa bao giờ được cầm viên ngọc trên tay, “Tuổi thơ dữ dội” của Phùng Quán được viết cho thế hệ đó. Hãy đọc để nhớ lại, để tự hào, và để cầu nguyện cho những Tuổi thơ sắp ra đời…"

Tôi cũng không còn nhớ nữa, lần cuối tôi khóc vì cuốn sách này là khi nào? Lần đầu tiên tôi biết đến nó là năm tôi 13 tuổi, cái tuổi của sự ngây ngô, trong sáng, vô lo, vô nghĩ, mọi hỉ nộ ái ố đều bất giác không giữ trong lòng mà bật ra thành tiếng. Vậy mà, cuốn sách ấy đã làm thay đổi nhận thức của tôi cho tới ngày hôm nay. Tác phẩm viết về tuổi thơ dữ dội của những đứa trẻ trong những năm bom rơi đạn nổ, ranh giới của cái sống và cái chết nằm trong gang tấc. Những trang đầu làm tôi mơ hồ vì những sự việc nối tiếp liền mạch nhưng rồi không biết từ khi nào tôi bị cuốn hút một cách lạ thường bởi những mảnh ghép rời rạc nhưng vô tình lại trở thành một bức tranh hoàn mỹ. Chắc có lẽ vì tôi cảm thấy vừa ngưỡng mộ lại vừa xấu hổ với chính mình khi chìm đắm vào tuổi thơ của họ - những thiếu niên 13, 14 tuổi lại mang trong mình sự dũng cảm phi thường, một trái tim nồng nàn yêu nước và những sự hy sinh cao cả mà tôi nghĩ rằng nếu là tôi chưa chắc tôi đã dám bước ra để đối đầu.

Nhắc đến Phùng Quán, người ta sẽ nhớ ngay đến một cây bút lạ kỳ trong nên văn học Việt Nam với “Tuổi thơ dữ dội” – một tác phẩm viết cho độc giả là những thiếu niên nhi đồng vô cùng chân thực và xúc động về thế hệ trẻ anh hùng. Cuốn truyện xoay quanh cuộc chiến đấu và hy sinh anh dũng của hơn ba mươi thiếu niên trong hàng ngũ Đội thiếu niên trinh sát của trung đoàn Trần Văn Cao, đặc biệt là các nhân vật như: Lượm, Mừng, Quỳnh sơn ca, Hòa đen, Vịnh sưa, Tư dát,...Tác phẩm dài bảy phần, được khởi thảo bên bờ Hồ Tây năm 1968 và hoàn thành trong lều cỏ giữa Hồ Tịnh Tâm năm 1986. Đọc truyện ta sẽ được nhìn thấy những khoảnh khắc, những hình ảnh mà Phùng Quán viết lên bằng ngòi bút của mình quả thật vô cùng chân thực. Những mảnh đời mang trong mình tuổi thơ bất hạnh, đau thương bởi sự tàn khốc của chiến tranh vẫn không khuất phục trước kẻ địch, cùng đồng đội tạo nên tuổi thơ dữ dội cho riêng mình. Ở cái độ tuổi mà đáng lẽ ra, tất cả mọi trẻ em đều được yêu thương, chăm sóc, vui chơi, học tập thì trong chiến tranh, những quyền đó bị bác bỏ không chút ngại ngần. Từ đó, ta mới cảm nhận được dù là được sinh ra trong hoàn cảnh nào, trong thời kỳ nào thì tuổi thơ vẫn là thứ thiêng liêng đáng được trân trọng. Phải chăng trong sự ngây ngô của tuổi thiếu niên, các anh đã mang tình yêu nhỏ bé của mình cho dân tộc? Đó là câu hỏi mà “Tuổi thơ dữ dội” đặt ra cho mỗi độc giả.

Tôi mong rằng, bất cứ trẻ em Việt Nam nào cũng nên đọc cuốn sách này để sống cùng những cung bậc cảm xúc của một thời thơ ấu mà cha ông ta đã trải qua. Để rồi, chúng ta mới hiểu hơn trong thời kỳ chiến tranh ác liệt, khi mà những đứa trẻ như chúng ta dù là gầy gò hay ốm yếu cũng trở thành những chiến sĩ cách mạng dũng cảm chống giặc cứu nước. Ai đã cho những người anh hùng thiếu niên ấy sự gan góc, kiên cường, tôi không biết nhưng chắc rằng nét đẹp ngây thơ, không mềm yếu trước số phận  là hình ảnh mang tính liên tưởng cao nhất trong tác phẩm. Bản lĩnh, sự hy sinh, lòng yêu nước của những nhân vật trong truyện sẽ đi theo tôi suốt cuộc đời này. Đó vừa là nỗi đau xót vừa là một mảnh ghép của tuổi thơ mà tôi luôn muốn trân trọng.

Chúng tôi lớn lên với TV, laptop, game, với sự phát triển của thời đại công nghệ thông tin mà quên mất rằng sách cũng là một trong những thứ mà bất kỳ tuổi thơ của một đứa trẻ nào cũng nên có. Nó nuôi dưỡng tâm hồn của mỗi con người, hoàn thiện vốn hiểu biết của mỗi cá nhân. Với bản thân tôi, đây thực sự là một tiểu thuyết đáng để có trong cuộc đời.

Hãy đọc cuốn sách này một lần để biết tình yêu nước không xuất phát từ những thứ lớn lao mà nó là nguộn cội của tình yêu gia đình, làng xóm, người thân. Đừng bao giờ để phí thanh xuân khi không đọc “Tuổi thơ dữ dội” bởi vì nó là nơi nằm giữ những trái tim yêu nước thuần khiết nhất, non dại nhất.

"Tuổi mười bốn đã có những ước ao

Ban đầu cầm súng biết bao là mừng

Mẹ ơi, súng đẹp quá chừng

Con đi đánh trận mẹ đừng lo chi".

 
Tuổi thơ dữ dội - Phùng Quán
9

Cảm nhận cuốn sách: Nhà giả kim - Paulo Coelho

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật:  Thành công không phải là đích đến, thành công là cuộc hành trình bạn trải qua.

Lịch sử nhân loại bao đời nay luôn tồn tại những tấm gương sáng ngời về lòng quyết tâm của cá nhân hoặc của cả một dân tộc nhằm thực hiện ước mơ thay đổi cả vận mệnh. Lòng quyết tâm theo đuổi ước mơ của anh chàng chăn cừu trong chuyện hay thực tế là sự tâm huyết với nghề của chính tác giả cũng là một bài học cho chúng ta. 

Theo bạn, thành công là gì? Sau một chuỗi hành trình tới Rome thì thành công có phải là Rome không hay đó là quãng đường bạn và mồ hôi công sức bạn dành ra để đặt chân được tới Rome? Thành công không phải là đích đến, thành công là cuộc hành trình bạn trải qua.

Nội dung tiểu thuyết xoay quanh chàng chăn cừu Santiago ở Tây Ban Nha, người đã từ bỏ mong muốn trở thành một nhà tu hành trong trường dòng của ba mẹ để sống theo sở thích “đi đây đi đó” của mình. Lúc nào bên cậu cũng có một cuốn sách với tác dụng để đọc và để gối đầu khi ngủ. Vào một đêm hè, bầu trời có rất nhiều ngôi sao tỏa sáng, cậu kê sách ngủ cùng bầy cừu trong một nhà thờ làng đổ nát, nơi có cây dâu mọc trong phòng thay áo lễ. Trong giấc ngủ đó, hai lần liên tiếp cậu mơ thấy mình được một đứa trẻ dẫn đến Kim Tự Tháp Ai Cập tìm kho báu. Trải qua muôn vàn khó khăn và thử thách, cậu đặt chân được tới Ai Cập. Dù phải đụng độ những tên cướp, bị trắng tay và suýt chết nhưng cậu đã tìm ra vị trí đặt kho báu, ở một nơi rất bất ngờ. Cuối cùng Santiago lấy được kho báu, quay lại ốc đảo cậu từng đặt chân qua trong chuyến hành trình với niềm vui hân hoan và hạnh phúc tuyệt vời.

Chuyến hành trình từ Tây Ban Nha tới Ai Cập được khởi động, diễn tiến và kết thúc trọn ven trong 52 chương của cuốn sách với ý chí của chàng chăn cừu “đem tất cả những gì mình có để đổi lấy một giấc mơ”. Vì vậy,chúng ta nên đọc thử cuốn sách một lần, và có khi bạn sẽ đọc thêm lần thứ hai, thứ ba vì sức hút của nó.

Santiago gặp rất nhiều khó khăn thử thách trong cuộc hành trình, nhưng với con mắt lãng du quyết tâm của một chàng trai trẻ nắm bắt ước mơ và vận mệnh của mình, niềm tin mãnh liệt vào những dấu hiệu tốt lành, với lòng dũng cảm, sự chân thành và quyết tâm theo đuổi vận mệnh, cuối cùng, cậu đã hiểu được ngôn ngữ của vũ trụ, trước hết là của bầy cừu và sau đó là khắp vạn vật thế gian. Cậu học được cách trò chuyện với trái tim mình và đã có được nhiều hơn một kho báu.

Khi bạn đã dám dấn thân thực hiện ước mơ của mình thì những thứ bạn nhận được còn nhiều hơn cả việc chạm tay và giấc mơ.

 
Cảm nhận cuốn sách: Nhà giả kim - Paulo Coelho
10

Một lít nước mắt - Tác giả Kito Aya

21/12/2021

 Chỉnh sửa

Tên bài văn: Bài văn viết về cuốn sách em thích

Đặc điểm nổi bật:  Có lẽ căn bệnh nghiệt ngã này đã khiến cho cô có cái nhìn sâu sắc hơn với thế giới, với những gì đang diễn ra xung quanh cô, tuy đơn sơ nhưng gần gũi, cần thiết trong cuộc sống hằng ngày. Và chính lúc này đây, cô đã cảm nhận được tình cảm gia đình dành cho mình, thiêng liêng và cao cả biết nhường nào.

Có những điều tưởng chừng giản dị trong cuộc sống con người, tuy nhiên mấy ai lại quan tâm, để ý đến. Có những ước mơ mới nhìn qua cảm thấy rất bình thường, nhưng có những người khao khát mãi cũng không với lấy được nó. Vì vậy, chúng ta hãy luôn trân trọng những điều bình dị nhất ngay xung quanh chúng ta và hãy làm những việc có thể làm khi ta còn sống. Cách nhìn cuộc sống của tôi đã thay đổi như thế từ khi tôi đọc cuốn sách này, tôi càng thêm trân trọng cuộc sống cũng như đồng cảm và yêu quý,nâng niu cuốn sách” bảo bối” của tôi, đấy là cuốn sách: "Một lít nước mắt”.

Cuốn sách “một lít nước mắt” quả là một câu chuyện cảm động, sâu lắng, dựa trên nhân vật có thật là cô bé Aya người Nhật Bản mắc phải căn bệnh nan y thoái hóa tiểu não khi mới vừa tròn mười lăm tuổi nhưng có một nghị lực phi thường. Nhan đề cuốn sách thật giàu hình ảnh và ý nghĩa nhưng phải chăng là một cách nói thậm xưng, nói quá. Không đâu, bởi khi đọc xong cuốn sách này, tôi lại nghĩ, một lít nước mắt thì vẫn chưa đủ, vẫn còn quá ít bởi lẽ câu chuyện này đã làm cảm động, rung cảm đến hàng triệu trái tim người đọc, khiến hàng triệu giọt nước mắt rơi, muôn đời chưa ráo. Cuốn sách được xuất bản dựa trên nhật kí của Aya với câu chuyện mười năm chống chọi với cái chết thật phi thường và ở tuổi hai mươi lăm, cái tuổi đẹp nhất đời người, cô đã gác bút nghìn thu, gác mọi ước mơ, hoài niệm, hi vọng về một tươi lai tốt đẹp.
Cô gái xinh đẹp ấy đã ra đi vì cơn bạo bệnh khi tuổi đời còn quá ngắn ngủi hai mươi lăm năm với những dự định cuộc sống còn nhiều dang dở. Và ước mơ lớn nhất của cô ngay lúc này đó là:” Liệu con có thể kết hôn được không?”. Cô luôn khao khát về tình yêu và hạnh phúc. Cô cần một hạnh phúc giống như bao người, thật sự rất cần… Ước mơ chưa thể thực hiện mà đã ra đi, một ước mơ, một niềm khát khao cháy bỏng làm nhức nhối tâm can người đọc.

"Con người ta ai cũng mang nặng những ưu phiền

Hễ nhớ về quá khứ là nước mắt tuôn rơi

Còn hiện thực quá phũ phàng và tàn nhẫn

Mơ ước nhỏ nhoi không cách nào thực hiện

Nghĩ đến tương lai lại sụt sùi nước mắt”.

Cuốn sách này chỉ có thể tái hiện được một phần nào đó nỗi đau của cô nhưng nó đã làm tôi xót xa khôn xiết. Khi bị bệnh, cô ăn uống khó khăn, tay chân không thể cử động như những người bình thường, tình yêu đến với cô rồi cũng xa cô khi biết cô bị bệnh, bạn bè ai cũng xa lánh vì sợ bị làm phiền, khi cận kề cái chết, mặt cô trở nên xấu xí, biến dạng. Nhưng nghị lực sống phi thường không để cô có thể gục ngã mà buộc cô phải tiếp tục sống. Bởi trong tận cùng của sự phũ phàng, tuyệt vọng, cô vẫn còn có cha mẹ yêu thương bằng cả tấm lòng, có cả Asou - một người bạn thân luôn bên cạnh cô, động viên, an ủi, khóc cùng cô những lúc khó khăn nhất. Cũng chính tình yêu thương đó đã tiếp thêm nghị lực để cô có thể tiếp tục sống thêm mười năm nữa.
Các bạn biết không, cách nhìn nhận cuộc sống của Aya rất khác biệt. Bên cạnh nghị lực phi thường, cô còn có cảm nhận khá sâu sắc về cuộc sống bên ngoài:” Mình muốn trở thành không khí”. Cô ấy ước ao mình có cuộc sống nhẹ nhàng êm dịu như bao người và muốn cho mọi người biết đến sự tồn tại của mình trên cuộc đời này. Có lẽ căn bệnh nghiệt ngã này đã khiến cho cô có cái nhìn sâu sắc hơn với thế giới, với những gì đang diễn ra xung quanh cô, tuy đơn sơ nhưng gần gũi, cần thiết trong cuộc sống hằng ngày. Và chính lúc này đây, cô đã cảm nhận được tình cảm gia đình dành cho mình, thiêng liêng và cao cả biết nhường nào. “Ở nơi đó, có lẽ tôi sẽ không còn nước mắt nữa”, ở thế giới hiện tại cô đã khóc thật nhiều nhưng tâm hồn vẫn luôn tiềm tàng một sức sống mãnh liệt, cô ước mong thi đậu vào trường Đại học nổi tiếng ở Nhật Bản. Nhưng có lẽ mong ước ấy mãi mãi không thể thực hiện được, cô giờ đã đi đến một thế giới khác, một thế giới không còn nước mắt nữa. Trước khi chết, cô đã có một ước nguyện:” con muốn mình được nằm giữa một rừng hoa, ba..mẹ..đừng quên con nhé”. Đúng như vậy, vào cái ngày cô ra đi, tất cả mọi người biết được câu chuyện nhật kí của cô, đều xúc động, thương tiếc đến chia buồn. Trên tay mỗi người đều cầm một bó hoa tạo thành một rừng hoa xung quanh cô Aya đầy nghị lực phi thường. Đóa hoa hướng dương mà cô đã viết trong những năm tháng cuối đời:” Con biết cha mẹ luôn cầu mong một điều kì diệu sẽ đến với con.
Nhưng nếu điều kì diệu không xảy ra, mong cha mẹ cũng đừng đau buồn..” Và một câu nói mãi làm nghẹn ngào tâm hồn người đọc:” Tại sao lại là con chứ ?” Có ai đọc những dòng chữ này mà không đau lòng? Phải chăng tất cả là do số phận như Nguyễn Du từng nói:

“Ngẫm hay muôn sự tại trời

Trời kia đã bắt thì người phải theo

Bắt phong trần, phải phong trần

Cho thanh cao mới được phần thanh cao”.

Đây là một cuốn sách đáng để chúng ta đọc và ngẫm nghĩ, tái hiện một câu chuyện thấm đẫm tính nhân văn và nghị lực phi thường. Đọc “ Một lít nước mắt “ để ta thêm trân trọng từng giây, từng phút trong cuộc đời này. Cuộc sống của tôi diễn ra vẫn bình thường như bao ngày, tôi vẫn cảm nhận được ánh nắng mặt trời, cát, gió, không khí. Nhưng chỉ khác là từ khi tôi đọc cuốn sách ấy, tôi càng thêm trân trọng những điều giản dị ấy mà trước đây tôi chẳng để ý đến. Và tôi cảm ơn cuốn sách yêu dấu này đã giúp tôi nhận ra và thêm trân trọng những khoảnh khắc đẹp trong cuộc đời khi còn có thể.

Một lít nước mắt - Tác giả Kito Aya

Có thể nói bài học họ phải trải qua cả đời mới rút ra được thì bạn có thể tiếp thu qua những lần lật từng trang sách. Vậy có xứng đáng không. Chưa kể đến các cuốn sách viết về khoa học, các cuốn văn học trong nước, nước ngoài, các cuốn sách viết về gia đình, tình cảm,sách nói về doanh nhân, kinh doanh, rất rất nhiều.Tất cả đều chứa đựng nguồn kiến thức quý báu, là tinh hoa văn hóa của nhân loại. Đọc sách dù ít dù nhiều hay đọc về lĩnh vực gì bạn đều sẽ nhận được những trải nghiệm, không ai dám chắc chăm đọc sách chưa chắc đã thành công nhưng những người thành công lớn đều ham đọc sách. Có thêm nhiều kiến thức mới là một trong những lợi ích của việc đọc sách mang lại. Hy vọng bài viết top 10 bài viết về cuốn sách mà em thích nhất có thể giúp ích cho các bạn trong quá trình tìm kiếm ý tưởng để làm bài cũng như tìm được những quyển sách hay để mở mang tri thức. 

 
Đánh giá:

Bình luận

Vui lòng đăng nhập để bình luận.

Hãy để lại bình luận của bạn tại đây!

Báo lỗi

Nội dung báo lỗi là bắt buộc!

Thông báo